Nguyễn Mộng Giác - Tiễn ông về với sông Côn
- Chi tiết
- Đoàn Nhã Văn
- Lượt xem: 3008
San Diego và Bolsa chỉ cách nhau chừng 90 dặm. Thường, tôi chạy chừng 1 tiếng 15-20 phút là tới. Hôm nay lạ. Kẹt xe. Xe kẹt từ dưới Ocean Side, kẹt lên tận San Clemente, vượt qua khỏi hai lò nguyên tử ở San Onofre. Cả một đoạn đường dài mười mấy dặm, xe nhích từng chút, từng chút một. Với những ngày khác, tôi bực lắm. Vậy mà hôm nay, kẹt xe, lại kẹt rất lâu, vậy mà lòng tôi lại thanh thản lạ thường. Tôi thả miên man dòng suy nghĩ về ông, về những ngày đầu gởi bài cho tạp chí Văn Học...
Không hiểu tại sao tôi lại gởi hai bài viết: một về Ngô Thế Vinh, một về Nguyễn Thị Hoàng Bắc cho Văn Học, lúc ấy. Sao tôi không gởi cho Hợp Lưu của Khánh Trường hay Văn của Nguyễn Xuân Hoàng? Hình như đó là một cái duyên văn nghệ. Mà thật ra, lúc đó tôi cũng chẳng muốn gởi cho tạp chí nào cả. Vì mình viết cho vui, chẳng mong gì chuyện tiếng tăm, hay quen biết với giới văn chương chữ nghĩa. Tôi gởi cho vài người bạn đọc chơi, và họ thúc giục tôi gởi cho mấy tạp chí văn chương lúc bấy giờ.