cuối cùng thì anh-Giác-thời-đệ-tam-đệ-nhị-võ-tánh-nha-trang
của chúng tôi
đã lên đường
lên đường bình an
anh Giác thư-sinh-trắng-trẻo-giọng-kim-nẫu
phát âm rất lạ
khúc khích cười
(chúng tôi nói Cường Đểể…)
phá lên cười
(và anh nói thành Cường Đếế…)
cuối cùng anh-Giác-đệ-nhất-chu-văn-an
những lần lên ga tiễn anh
chuyến tàu xuôi ngược nhatrang-sàigòn-nhatrang
còi tàu thét vang
(thay chúng tôi )
lên đường bình an
mặc tay anh vẫy
tết về gặp lại
tết nào về chúng tôi cũng chờ quà anh
dâu chua chôm ngọt măng nâu
và sách tiếng tây
(lũ thất-lục đệ-tứ lau nhau ngu ngơ ngắm
quyển sách dày bìa màu hình liz taylor
lộng lẫy)
L’ arbre de Vie
vive anh Giác
hè về chúng tôi lại chờ
lại tiễn
lại còi tàu thét vang
vẫn
lên đường bình an
cuối cùng nơi xa chúng ta cũng đã gặp lại
cuối cùng nơi xa chúng ta cũng đã phải chia tay
không phải nhatrang
nơi tôi ở giờ đang
sấm nổ chớp vang
không ở nhatrang
giờ nơi đây khàn giọng
vẫn ráng gân cổ
hét vang
Vive Anh Giác
Lên Đường Bình An
Virginia, 2 tháng 7 năm 2012
nguyễn thị hoàng bắc
Nguồn: http://damau.org/archives/24977
Số lần đọc: 4130