trong thời gian anh bệnh
tôi đưa tiễn loanh quanh
những bạn còn khỏe mạnh
không dám đụng đến anh
thơ thẩn dù giỡn cợt
nhiều khi cũng không hay
chết giả nhưng buồn thật
lỡ như mà chẳng may
ai đau không lo sợ
dù cái chết bình thường
bởi bình thường nên sợ
bệnh càng nặng vì buồn
để anh bớt lo nghĩ
tôi ngại không gọi thăm
chỉ hỏi chừng bè bạn
và mừng anh bình tâm
hôm nay anh chính thức
rời xa hơi thở đời
nhưng anh đi không khuất
bởi còn đó chỗ ngồi
nhắc về đời cầm bút
không cần thiết ở đây
người Việt nào không biết
văn nghiệp anh cao dày
viết văn cùng làm báo
làm thầy và làm người
một đời anh tận tụy
chăm bón tình cho người
nhớ ngày anh tìm gặp
thăm tôi tại ngân hàng
nói chuyện mười lăm phút
thân tình mấy mươi năm
bây chừ anh ngừng thở
tôi không thể qua thăm
xin nhắm mắt vài phút
để thấy anh trong lòng
ngủ yên nghe anh Giác
hương sen tỏa bềnh bồng
hồn anh nằm trên đó
thanh thoát vào mênh mông
xin dâng anh lời chúc
bằng tràng kinh âm thầm
trong tim tôi nhói đập
anh mỉm cười phải không ?
buồn anh mất non nửa
buồn tôi già nửa kia
anh hết dịp tiễn bạn
tôi chắc cũng sắp về
Luân Hoán
Nguồn: http://www.diendantheky.net/2012/07/luan-hoan-trang-kinh-tien-ua.html
Số lần đọc: 3957