Nơi lưu giữ những tác phẩm của Nhà Văn Nguyễn Mộng Giác (1940-2012)
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6

Điếu Văn

Những phát biểu trong Lễ Tưởng Niệm Nguyễn Mộng Giác

Kính thưa tất cả bà con, bạn bè, văn hữu,

Chúng tôi là Phạm Phú Minh, một người bạn của gia đình nhà văn Nguyễn Mộng Giác, hôm nay hân hạnh được giao cho nhiệm vụ điều hợp buổi lễ tưởng niệm này.

Thưa quý vị, tất cả chúng ta vừa có một mất mát lớn, đó là sự vĩnh viễn ra đi của nhà giáo/ nhà văn Nguyễn Mộng Giác, người đã đến với nền giáo dục từ 50 năm, và hiện diện trên văn đàn từ hơn 40 năm qua. Hôm nay chúng ta tập họp tại đây để cùng nhau tưởng nhớ đến những gì mà suốt đời anh Nguyễn Mộng Giác đã để lại cho gia đình, cho học trò, cho bè bạn, cho quê hương, và đặc biệt cho nền văn học của Việt Nam.

Trước khi mời gia đình và bạn hữu phát biểu về anh, chúng tôi xin mạn phép được trình bày một cách sơ lược tiểu sử của người quá cố.

Xem tiếp...

Từ nay anh an nghỉ nghe Giác

Phát biểu của Bà Nguyễn Khoa Diệu Chi, người bạn đời của Ông Nguyễn Mộng Giác trong lễ tưởng niệm ngày 8.7.2012



Kính thưa qúy khách, qúy bằng hữu

Kính thưa toàn thể qúy vị

Hôm nay là ngày tiễn đưa người bạn đời 48 năm của tôi, trước hết tôi xin được thay mặt gia đình tôi và các anh chị em nhà tôi, cảm tạ sự có mặt qúy báu của tất cả qúy vị vào giờ phút này, tại đây.

Và cũng nhân dịp này tôi xin cảm tạ tất cả qúy vị và bằng hữu ở mọi nơi đã luôn luôn nâng đỡ, san sẻ, an ủi chúng tôi lúc chồng tôi còn khỏe mạnh cho đến khi bệnh tình trở nặng.

Trong phút giây đau đớn của gia đình chúng tôi, tang lễ chắc chắn không thể tránh được nhiều sơ sót, chúng tôi thành thực mong được quý vị thứ lỗi.

Xem tiếp...

Ba ơi, chúng con mãi mãi yêu ba

Phát biểu của Cô Nguyễn Thụy Dao Tiên, trưởng nữ của Ông Nguyễn Mộng Giác trong lễ tưởng niệm ngày 8.7.2012.

Kính thưa qúy vị

Năm 2003, lúc hay tin cha tôi mắc bịnh ung thư gan, tôi đã mua một cuốn sách Anh ngữ của sư ông Nhất Hạnh nhan đề “No Death No Fear” tức là cuốn “Không Diệt Không Sinh Đừng Sợ Hãi” để cố tìm hiểu ý nghĩa thật sự của Sinh và Diệt, của sự sống và cái chết, để chuẩn bị tinh thần về sự mất mát lớn lao của tôi nếu cha tôi ra đi.

Kể từ lúc ấy đến nay, lẫn lộn giữa nước mắt và tiếng cười, cha tôi đã chứng kiến sự ra đời của ba đứa cháu nội ngoại là Eddie, Aidan, Thảo An, và cũng phải đối diện với việc ung thư gan tái phát hai lần, cùng với sự ra đi của bà nội tôi.

Gia đình chúng tôi đã trải qua nhiều thăng trầm nhưng chúng tôi vẫn luôn luôn gắn bó với nhau, và đối phó với mọi khó khăn bằng sự khôi hài.

Tôi đã nhiều lần đọc lại cuốn sách của sư ông Nhất Hạnh, tự nhắc nhở mình là một ngày kia rồi cha tôi cũng sẽ rời bỏ chúng tôi vì cuộc đời là vô thường, không có gì vĩnh cửu.

Xem tiếp...

Điếu văn của Hội Ái Hữu Tây Sơn Bình Định

Đọc bởi BS Nguyễn Chí Vỹ trong Tang Lễ Nhà Văn Nguyễn Mộng Giác, 08.7.2012

Kính thưa qúy Quan khách.

Kính thưa chị Diệu Chi cùng tòan thể Tang quyến.

Tôi là Nguyễn Chí Vỹ, Hội trưởng Hội Ái Hữu Tây Sơn Bình Định xin thay mặt một số đồng hương Bình Định cư trú ở phía Nam Tiểu bang California, Hoa Kỳ, xin phép thắp nén nhang trước linh sàng cùa Nhà Văn, Nhà Giáo NGUYỄN MỘNG GIÁC cũng là một đồng hương Bình Định. Là một y sĩ nên khi được tin anh ra đi, chúng tôi thật tình không ngạc nhiên lắm vì bịnh tình anh trải qua cũng đã lâu. Nhưng niềm mến mộ, thương tiếc anh thi vô bờ bến, bỡi chính anh, chính con người anh, ngòai tài hoa và danh vọng mà anh đã có trên Văn đàn, anh là biểu tượng của một người Bình Định chân thật, luôn hòa ái, luôn giữ cách xử thế dung dị, chân tình với hết thảy mọi người, không nệ thân sơ.

Kính thưa anh Nguyễn Mộng Giác,

Người xưa nói "Sống tinh anh, thác tinh anh". Chúng tôi tin hiện giờ ở cõi linh thiêng nào đó, Văn nhân Nguyễn Mộng Giác đang thong dong trên con Đường Một Chiều để trở về Xuân Huề, Phú Lạc của đất Tây Sơn địa linh nhân kiệt, nơi chôn nhau cắt rún của anh, ung dung nhắp chén trà trưa để lắng nghe Tiếng chim vườn cũ. Bình Định nghèo, Bình định chất phát, nhưng Bình Định dư chân thành, dư hòa ái, dư thiết tha để đón người về sau cuộc hành trình Ngựa Nản Chân Bon.

Xem tiếp...

Điếu từ Giáo Sư, Nhà Văn Nguyễn Mộng Giác của Cựu Học Sinh LTQN

Đây là điếu văn của Ông Đặng Phú Phong đọc trong Lễ Tưởng Niệm Ông Nguyễn Mộng Giác ngày 8.7.2012.

Kính thưa quý quan khách

Kính thưa chị Diệu Chi và tang quyến

Tôi là Đặng Phú Phong, thay mặt cho Cựu Học sinh Liên Trường Qui Nhơn , xin có đôi lời trước sự ra đi, về cõi vĩnh hằng của Giáo sư, Nhà văn Nguyễn Mộng Giác.

Thưa quý vị,

Hôm nay chúng ta chứng kiến sự mất mát thật to lớn, của một nhà giáo rất chuẩn mực, rất xứng đáng là tấm gương sáng cho hàng ngàn học trò của ông, là lúc khép lại vĩnh viễn sự nghiệp sáng tác của một nhà văn lớn trong nền văn học Việt Nam. Gia đình anh mất đi một người anh, một người em mang nặng tình cốt nhục. Vợ, con anh mất đi một người chồng , một người cha gương mẫu , hết lòng thương yêu, vun quén hạnh phúc gia đình. Hỡi ôi, vẫn biết rằng sống là gửi thác là về, nhưng đố ai không khỏi đau lòng trước giờ vĩnh biệt.

Xem tiếp...

Nhớ anh biết bao, anh Nguyễn Mộng Giác!

Đây là đoạn văn của Ông Trần Doãn Nho được đọc trong Lễ Tưởng Niệm Ông Nguyễn Mộng Giác ngày 8.7.2012.

Từ xa đến, không thể quên được nơi ấy. Từ khu Phước Lộc Thọ, đi một đoạn ngắn, quẹo phải qua Magnolia, đi thêm chừng một mile, quẹo trái qua McClure, đi thêm một đoạn ngắn là đến Strait. Ngôi nhà nằm ngay góc đường. Số 14321.Nơi đây là trú sở của Văn Học. Là nơi của của tụ hội. Là nơi của văn chương rôm rả. Khách văn đến từ khắp các nơi. Từ các tiểu bang Hoa Kỳ, từ trong nước, từ Úc, từ Pháp, từ Anh, từ Đức…Cần hẹn, cứ hẹn tại đây, muốn nhắn tin ai, nhắn tại đây, cần đi uống cà phê, ghé lại đây, cần gặp bạn, tạt qua đây. Cứ thế, quanh năm. Căn nhà là một thế giới mở.

Cái địa chỉ ấy, thân tình, ấm cúng.

Cái địa chỉ ấy, mai, mốt, vài tháng sau, năm sau nữa… mọi thứ có lẽ vẫn còn y như chũ. Kể cả cái garage xe dành làm nơi lưu trữ tờ Văn Học.

Cái địa chỉ ấy, bây giờ thiếu đi một người. Người ấy đã đến. Đã ở. Đã ăn, nói, đứng, ngồi, trò chuyện... Và một hôm, chợt đi. Đi mất.

Thiếu một người và vắng tất cả mọi người! Từ đây.

Nhớ anh biết bao, anh Nguyễn Mộng Giác!

Trần Doãn Nho

(Boston, Massachusetts)

Kính Nhớ Bạn Hiền Nguyễn Mộng Giác

Bài này do Thầy Hà Thúc Hoan viết và đọc trong buổi Lễ Cầu Siêu tại chùa Già Lam ngày 8.7.2012 và được trong tang lễ ngày 8.7.2012.

Anh Giác thân quý,

Buổi học đầu tiên của lớp Việt Hán năm thứ nhất ĐHSP Huế niên khóa 1960 – 1961 chỉ có tám sinh viên. Ngồi ở hàng ghế đầu gần hai người bạn cũ đã quen biết trong lớp Dự bị Văn khoa năm học trước, tôi xoay người nhìn năm người bạn mới ở dãy ghế phía sau và bắt gặp nụ cười thân thiện, cởi mở của Anh. Ba năm học chung ở Đại học Sư phạm và Văn khoa Huế, cũng như những lần họp mặt trước và sau năm 1975, dù thời thế và cuộc đời đã có nhiều đổi thay, nụ cười hiền lành ấy vẫn nở trên môi Anh. Sáng ngày 2 tháng 7 năm 2012 vừa qua, tại phố Westminster, quận Cam, bang California nước Mỹ, nụ cười khả ái ấy đã tắt …


Thầy Hà Thúc Hoan đọc bài điếu văn này trong buỗi lễ cầu siêu sáng 8.7.2012 ở chùa Già Lam, Sài Gòn

Xem tiếp...