Nơi lưu giữ những tác phẩm của Nhà Văn Nguyễn Mộng Giác (1940-2012)
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6

Thơ

Đoạn ghi năm, cùng Thành Tôn ghé thắp nhang cho Nguyễn Mộng Giác


Đinh Cường – Nguyễn Khoa Diệu Chi – Nguyễn Xuân Thiệp – Thành Tôn trước bàn thờ Nguyễn Mộng Giác . Calif. 9 – 2013

Gặp Thành Tôn là gặp hiền hòa
luôn thắp tình yêu sách yêu thơ yêu tình bạn
Tôn lái xe chở Thiệp và tôi ghé qua
thắp cây nhang cho Nguyễn Mộng Giác
vẫn tiếng cười đôi kính cận chị Diệu Chi

tiếng cười làm luôn nhớ căn nhà ở đường Strait
chị đưa mỗi người một cây nhang
vái trước bàn thờ Giác, bên trên có Phật
tôi nghe như có lời kinh an nhiên vang lên

Xem tiếp...

Trường thi: Hoài niệm về Nguyễn Mộng Giác

Quê hương tôi:
bao mùa chinh chiến,
bao cuộc phân ly
Bao lần kẻ ở, người đi,
Bao lần giọt lệ tràn mi thắm buồn !

Anh với tôi:
cùng một quê hương
cùng chung uống nước một nguồn sông Côn1
Những chiều Trường sơn,
Những sáng Quy nhơn,
Những cơn chớp bể, mưa nguồn thiết tha !

Xem tiếp...

Điếu ca cho một nhà văn

Sẽ tốt hơn nếu chúng ta đã có dịp
Nhắc nhở hay viết về người đàn ông này
Thay vì phải đợi cho đến khi ông ấy không còn nữa
Đã mất hút
Mất tiêu mất tăm trong cuộc đời tha hồ bèo giạt* này
Rồi vờ vịt / chân thành than vãn một thoáng gì mây bay
Hay một vài lời tưởng niệm cũ càng chi đó
Khi có lẽ Nguyễn Mộng Giác
Bây giờ
Cũng chỉ vừa mới thức giấc
Sau một giấc ngủ trần thế
Nơi một địa cầu nào khác
Và biết đâu
Cũng chẳng màng đánh hơi được
Những điều chúng ta đang mường tượng
Về ông

Xem tiếp...

bài ru. tâm. giác

thiệt ra đương nằm mộng
biết rằng mình đương mộng
thức chơi cùng cô ma
rù yêu về cô đọng

bảy mươi khoanh một nét
rồi lọt thỏm vô trong
một chữ thàng thơ thới
với chữ nhân ngộ cùng

Xem tiếp...

ngày [July 4] thư viện đóng cửa

Trở lui,
giờ đây hết thảy với tôi biển là còn đáng quan tâm
khả dĩ chấp nhận được
để làm gì chứ? để đợi “mùa biển động”
. . .
Khi tôi đến,
còn nhớ, trên tay cầm tờ giấy gấp tư [lôi ra từ túi quần] hỏi mượn gã gác thư viện cây viết
mặc dù tôi hứa ngày mai trả gã
nhưng
gã không tin hôm sau tôi sẽ trả lại, tôi bảo “này, chỉ có trời biết ai chết
ai sống
ngày hôm sau, nhé!”
. . .

Xem tiếp...

Bát nhang

Tưởng nhớ nhà văn Nguyễn Mộng Giác

Sáng nay một biển gió đầy
Thuyền anh rời bến cuối ngày nhân gian
Hương linh hay bát nhang tàn
U linh từng niệm giải oan hằng hà
Thân người hay giọt sương pha
Chung than tan với núi và hư không.

Sáng nay trên những cánh đồng
Có con chim nhạn lưu vong bay về
Văn tràn rót lệ thơ đề
Rơi trên trang giấy thác ghềnh năm xưa
Thầm thì lất phất như mưa
Thuyền ai viễn xứ bỗng đưa nhau về.

Lý Thừa Nghiệp

Nguồn: sangtao.org/2012/07/08/bat-nhang-hi-vang-rung-nui-cu

 

Homage – nhà văn Nguyễn Mộng Giác



Chỉ là một con tàu
và những tay chèo
biển một vũng
xoay tròn
suýt nằm gọn
không phải chúng ta đều là chim âu albatross loòng khoòng buồn cười à
cái vũng xoáy mới ghê
ẩn dụ tiêu điều
lại còn suýt rút mái đánh nhau nữa

Xem tiếp...

Không định viết rồi cũng phải viết vài hàng khi Giác ra đi


Ra đi thật rồi sau cơn đau dài
Nguyễn Mộng Giác người bạn hiền lành
của chúng tôi có nụ cười lúm đồng tiền
tóc gợn sóng đôi kính cận
nhớ huế nhớ qui nhơn nhớ sàigòn
gặp nhau ngày xa xưa
nhớ mùa hè hoa cỏ khô chạy vòng vòng
trên bãi cát trắng bờ biển qui nhơn
nhớ hàng hoa sầu đông tím nhạt
ở bến ngự, ngõ trúc vỹ dạ
nhớ nhà từ đuờng nguyễn khoa, nguyễn khoa
diệu chi vợ giác luôn nở nụ cười …

Xem tiếp...

Kính viếng Nhà văn Nguyễn Mộng Giác



Sinh Tây Sơn, học Cố Đô, về Bình Định làm thầy,
lòng khắc khoải thương Tiếng chim vườn cũ.

Chuyển Gia Định, vượt Đông Hải, đến Hoa Kỳ tỵ nạn,    
mắt rã rời tiếc
Ngựa nãn chân bon.




Trần Viết Dũng
2.7.2012